- Tỷ tỷ, sao lại có mặt ở đây?
Lý Cáp khó hiểu hỏi:
- Không phải tỷ đang ở Đông Hải bế quan sao?
Vân Lâm nói:
- Đệ rời khỏi nhà lâu chưa?
- Cái này thì có quan hệ gì?
- Tỷ cho người báo tin về nhà mà không gặp được đệ.
Vân Lâm quay đầu nhìn chằm chằm Lý Cáp.
-Ách, không gặp?
Lý Cáp nói:
- Tỷ tỷ xuất quan rồi à? Tại sao không về nhà? Đệ cùng cha mẹ rất nhớ tỷ.
Vân Lâm nói:
- Tỷ cũng rất nhớ, nhưng mà sư tổ muốn tỷ đi trải nghiệm ở giang hồ, nên không thể trở về được.
Lý Cáp âm thầm mắng cái vị sư tổ chó má gì đó. Cái gì sư tổ chứ, thấy giống chó hơn! Hắn cầu tên sư tổ đó đừng để cho ta thấy mặt đi, nếu không thì cứ xác định là bị băm thành tương cho hổ ăn.
- Vậy nếu hôm nay không gặp nhau ở đây, thì chừng nào tỷ mới chịu về nhà?
- Chờ chừng nào có danh tiếng rồi tính tiếp.
Vân Lâm thấp giọng nói.
- Nếu không làm được trò trống gì thì sao? Chẳng lẽ suốt đời không về nhà?
Lý Cáp buồn bực nói. Trong lòng đối với vị sư tổ kia tràn đầy căm hận, vừa lúc thấy một tên thiếu niên bên đường, hai mắt đang tóe lửa nhìn về bên này. Hắn cảm giác thật tức giận, tự nhìn lại mình đi thằng kia, lão từ đẹp trai anh tuấn như vậy nhìn cái gì mà nhìn!
Vân Lâm gõ đầu Lý Cáp một cái:
- Cái gì mà không làm được trò trống gì? Đệ thấy tỷ vô dụng tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/1549497/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.