Lý Cáp cả người thoải mái trở về tiểu viện của mình, đẩy cửa bước vào, thấy trên giường trống trơn, Hương Hương đâu rồi?
Đang thắc mắc, thì bỗng nhiên phía sau có một đôi bàn tay trắng tinh vòng qua ôm eo của hắn, một mùi hương thanh tĩnh quen thuộc len vào mũi hắn. Lý Cáp nhẹ nhàng hít một hơi, vuốt ve bàn tay mềm mại trắng tinh kia, rồi nói:
- Nàng tỉnh rồi à! Làm ta sợ hết hồn đó, cứ tưởng là chạy đâu mất tiêu rồi!
- Chủ Nhân có thật lo lắng khi không thấy Hương Hương không?
Hương Hương áp mặt vào lưng Lý Cáp
Lý Cáp nói:
- Đương nhiên rồi! Nàng là bảo bối ta yêu nhất mà. Nhưng sao nàng lại hỏi vậy?
Hương Hương nói:
-Tối hôm qua Hương Hương tỉnh dậy, thì đã không thấy chủ nhân bên cạnh rồi, chờ rất lâu mà vẫn không thấy người trởi về, Hương Hương lo muốn chết. Ta liền đi kiếm chủ nhân khắp nơi trong Công Tôn gia trang, thì thấy chủ nhân đang trong gian phòng ở Kiếm Vũ Viên…Chủ nhân, Hương Hương rất lo lắng cho ngài đó!
Lý Cáp ngẩn người, rồi ôm chặt tiểu hồ ly đáng yêu vào trong lòng, nói:
-Nàng… Tối hôm qua đi tìm ta sao?
Hương Hương đặt tay trên lồng ngực hắn, buồn bã nói:
- Hương hoa trong hoa viên tuy rất đậm, nhưng mùi hương của chủ nhân Hương Hương nhớ rất kỹ, nếu không thì Hương Hương đã lật tung cái Cồng Tôn thế gia này luôn rồi. Hương Hương lo lắng cho chủ nhân, nên chờ cho tới tận sáng, mới theo chủ nhân trở về.
Ặc! Nói vậy là ta nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/1549490/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.