Lý Cáp tủm tỉm cười nhìn chằm chằm Hà Nguyên nói: "Tại hạ cùng với tùy tùng đi ngang qua nơi này, nghe được tiên âm tuyệt mỹ nhịn không được đã tiến đến không ngờ đến được một nơi như thế này, nếu làm phiền xin đừng trách. Không biết Hà công tử có thể cho tại hạ vài chỗ nơi này a? Nhìn gian nhà to như thế này, lại quá ít người, như thế bầu không khí cũng không tốt a?"
Hà Nguyên tự nhiên nghe ra được Lý Cáp nói cái này chỉ là mượn cớ mà thôi. Từ nơi này của Bách Hoa Lâu là một con đường vắng vẻ, làm gì mượn được cái lý do đó mà đến được đây, bọn họ nếu muốn đi đến chỉ việc đi hoài là tới. Mà cho dù ở trong Bách Hoa Lâu, căn bản là không thể nghe được tiếng hát truyền tới. Huống hồ, bọn chúng lẽ nào mới sáng sớm đã đi đến Bách Hoa Lâu phiêu kỹ (1),đương nhiên mình chính là đích ngắm mà bọn chúng muốn tìm đến.
Hà Nguyên xụ mặt nhìn Lý Cáp đối diện đang cười, trầm giọng nói: "Không mời từ trước mà đến đây là đã thất lễ, chẳng lẽ các ngươi còn muốn lưu lại đây hay sao?" Bình thường tính khí của hắn vô cùng nóng nảy, lúc này có lẽ đã sớm vung tay đập bàn phá ghế rồi.Nhưng hắn biết thân phận của Lý Cáp không bình thường, đắc tội không được,hơn nữa hiện tại bên người Lý Cáp còn có mấy tên bự như trâu trông như tháp sắt, không nắm được một chút phần thắng nào cả.
Mặt khác mấy tên công tử vừa muốn phát tác đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-tu/1549434/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.