Edit: Clover110
Đối với Thiên Lan, việc Đế Lâm Uyên biến mất khiến nàng thật sự bị đả kích. Sau ngày đó, Thiên Lan vẫn chưa gặp được bất kì người nào trong đám người Đế Lâm Uyên. Nhiệt triều thần thú lại không giảm chút nào, chỉ còn lác đác vài người chạy vào Tử vong sâm.
Đồng dạng, Thiên Lan cũng không còn thấy thân ảnh Kỳ Lân đâu nữa. Hình ảnh Kỳ Lân hùng vĩ ngày ấy, chỉ như kinh hồng thoáng qua.
Dung nham đã ngưng phun trào, nhưng vẫn không có người dám đến gần miệng núi. Bên trong miệng núi kia đầy ắp dung nham, dù cho có vòng linh lực bảo hộ, tới gần miệng núi kia cũng là nóng cháy người, nói chi là đi sâu xuống dưới.
Cảm xúc Thiên Lan bây giờ thật sự không tốt, nàng đang ngồi trên cành cây, bên dưới là Vân Huyền Khê vẻ mặt rối rắm cùng Quy Nhai sắc mặt như thường.
“Thiên Lan, ngươi xuống dưới trước đã!” Nhiều ngày nay, Vân Huyền Khê cũng chịu thật nhiều tra tấn tinh thần. Ngày đó, hắn trơ mắt nhìn đạo sư mình ném Thiên Lan vào trong dung nham, mà hắn lại không thể cứu nàng.
Dù lúc sau đạo sư có giải thích với hắn việc này tốt cho Thiên Lan, hắn cũng không thể tha thứ cho Quy Nhai và chính mình. Nếu bản thân mình không yếu như vậy, sao Thiên Lan có thể bị ném vào dung nham nóng cháy kia.
Quy Nhai lại chẳng cảm thấy bản thân mình làm sai điều gì, nếu hắn khuyên Thiên Lan tự nhảy xuống dung nham, Thiên Lan sẽ nhảy sao? Đương nhiên là không rồi, đối mặt với cái chết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-kho-de-phi/13374/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.