Lâm Doãn tâm trạng đang không vui, nếu ở đây có 1 thanh kiếm cô sẽ chẳng ngần ngại mà đâm hắn 1 nhát
Nhưng Bạch Dạ Phi Long thì ngược lại, hắn vẫn còn ôm cô, bàn tay càn rỡ vuốt ve tấm lưng ngọc
Cẩn thận quan sát, hơi thở của cô không khống chế phả vào cổ khiến hắn khó có thể ngồi yên
Mùi hương ngọt ngào của cô cứ như độc dược câu dẫn hắn làm chuyện xấu
Trong mắt có tia giảo hoạt hắn cong môi
'Em có cần anh thét giúp không? để xem ... mẹ em bênh vược anh, hay sẽ thiên vị con gái cưng của mình?'
Cô trừng mắt nhìn hắn, sức lực đã hồi phục đôi chút liền tiếp tục đẩy hắn ra
Kết quả vẫn vậy, chẳng thể làm suy chuyển con người trước mặt
Cơn tức giận lập tức dồn lên đại bão, cô mắng
'Buông ra, cái tên hỗn đản ... cút đi!!!'
Hắn không khách khí cúi đầu ngậm lấy vành tai non mềm, thì thào bên tai cô
'Em đoán xem ... mẹ em có phải đang ở ngoài cửa nghe lén chúng ta nói chuyện?'
Cô rùng mình, chẳng biết là vì sợ điều hắn nói là thật hay bởi vì bị hơi thở bá đạo kia gây kích thích
Bằng ý chí vững chắc không khuất phục, cô tiếp tục nói
'Anh mau dừng lại đi, nếu tôi thét ...'
'Tiểu Doãn ... em có thể bôi thuốc giúp anh được không, đừng giận nữa mà, anh thật lòng xin lỗi'
Hắn cố ý nói to
Lâm Doãn hít sâu, cái tên khốn này tự dưng lại thét lên như thế
Nhưng hắn rốt cuộc đang muốn làm gì đây, bôi thuốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778401/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.