Bàn ăn đều là cao lương mỹ vị, nhưng Lâm Doãn không muốn ăn
Cô bỏ đũa xuống, đôi mắt đầy tâm sự nhìn xa xăm
Khương Mộc phu nhân lo lắng đến ngồi bên cạnh xoa đầu cô
'Công việc ở K ... chẳng lẽ gặp vấn đề thật sao? vậy ... vậy con về nhà đi, muốn làm việc gì mẹ thu xếp giúp con'
Khương Mộc Chính Huy nhíu cặp chân mày kiếm tỏ thái độ không thích
Vốn dĩ ông định sẽ mắng cô 1 trận, dù sao cũng đã cứng miệng không nhận con gái
Nếu bây giờ cho nó về thì mặt mũi ông để ở đâu?
Hơn nữa, rời khỏi nhà là quyết định của nó chứ không phải ông đuổi, dù năm đó trong lúc nóng giận ông đã nói những lời quá đáng
Người làm cha mẹ chẳng qua chỉ là muốn con cái có 1 bến đậu thôi
Ông là người thô kệch không biết nói những từ hoa mĩ nên cách yêu của ông dành cho cô khác xa với Khương Mộc phu nhân
Đành đứng nhìn đứa con gái thương yêu bỏ đi
Hôm nay cô về, trong lòng ông vui mừng khôn xiết nhưng vẫn tỏ ra cứng rắn
Kết quả, lại gây nhau 1 trận
Nhìn thấy vợ mình vui buồn đan xen, ông muốn mắng cũng nuốt ngược vào trong
Ngồi yên không nói
Lâm Doãn nhìn mẹ, cô nhẹ nhàng lắc đầu
'Công việc con vẫn ổn, lương 1 tháng đủ tiêu 1 năm, mẹ không cần phải lo đâu'
'Con gái à, sản nghiệp nhà ta sau này cũng sẽ là của con. Sao con phải ra ngoài làm việc vất vả như thế. Về đây được không?' bà đưa cặp mắt buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778382/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.