Lâm Doãn để xe lại rồi đi đến sãnh muốn gọi taxi, giờ cao điểm xe cộ tấp nập thật là mệt nha
Đang suy nghĩ có nên gọi người đến đón không thì cô nghe thấy tiếng bước chân, tiến đến rất gần mình
Xoay người, gương mặt cô không chút biểu cảm
1 đám nữ nhân, trên người hàng hiệu ra dáng tiểu thư, giọng nói không thân thiện hỏi
'Cô chính là thư ký chủ tịch?'
Thái độ gì đây?
Lâm Doãn nhíu mày, đám người đó thấy thế liền lớn tiếng hăm doạ
'Ha ... vẻ mặt cô như thế là ý gì, chỉ là 1 thư ký quèn mà dám ra vẻ với chúng tôi sao?'
Đám ruồi nhặng này cứ ong ong cả lên, nhưng nếu quan sát kỹ lưỡng thì cái ả đứng ở giữa lại rất ung dung, từ nãy đến giờ chẳng thèm mở miệng cứ như đang xem kịch
Cô ả đứng đó xem bộ móng tay mới làm, chắc chắn là chủ mưu rồi
Lâm Doãn nhìn vào cô ta ưu nhã buông ra câu châm chọc
'Vậy tôi nên có dáng vẻ gì bây giờ, giống như các cô hiện tại chó cậy chủ ẳng ẳng lên sao?'
'Cô ...'
Kẻ không nói tiếng nào bây giờ mới lên tiếng
'Nếu bọn họ cậy thế lực của tôi thì cũng là vì tình cảm chúng tôi tốt, còn thư ký Lâm đây chẳng qua chỉ là đồ chơi của Bạch Dạ tiên sinh mà cứ tưởng bản thân trèo lên cành cao ra dáng bà Bạch rồi sao?'
Gương mặt này trông rất quen mắt, hình như tiệc cưới của bé Hoan cô ta có tham dự
Mà khoan đã, theo trí nhớ của cô thì những buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778379/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.