Bạch Dạ Phi Long nắm tay kéo cô vào phòng ngủ
Chỉ còn cách biệt cửa ra vào 30 bước vậy mà chỉ vì không giữ được cái đầu lạnh mà cô bỏ mất cơ hội rời khỏi
Bây giờ có hối hận cũng đã muộn
'Làm gì vậy, thả ra ... anh thả ra, tên khốn này, anh là đồ beep beep beep!!!'
Hắn kéo cô vào rồi bất giác thả tay, Lâm Doãn mất thăng bằng xoay xoay vài vòng, cũng may là không bị té
Cạch ...
Khi định thần thì đã thấy hắn khoá trái cửa, chính cô cũng không tin vào mắt mình
Hắn dám ...
Không quan tâm nhiều cô xông đến định mở khoá nhưng hắn như con gấu to đang cản đường có thể để cô tự do sao?
Đáp án là không
Cô bước đến chưa nắm được khoá cửa đã để hắn thuận lợi bắt được bàn tay nhỏ bé của cô, không nói lời nào liền ném cô lên giường
Lâm Doãn lồm cồm bò dậy nổi giận phát tiết
'Aida, anh làm cái trò gì vậy, tốt nhất anh đừng nên làm càn nếu không ...'
Bình thường hắn phóng túng tùy hứng các kiểu, nhưng chưa bao giờ biểu lộ cảm xúc rõ ràng
Nhưng bây giờ đối diện cô chẳng kém hung thần ác sát là bao
Đôi mắt lạnh như băng cả người còn mang theo sát khí
Cô đang nói đột nhiên lại thấy sợ, chẳng dám mở miệng nữa
Chỉ muốn bước xuống giường nhưng tay hắn như gông cùm xiền xích, chân cũng chặn 2 bên hông cô khiến Lâm Doãn muốn tiến không được muốn lùi không xong
Nhìn kẻ đang thượng trên người mình, bao nhiêu khí thế lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778365/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.