Nửa đêm cổ họng khô nóng khiến cô tỉnh giấc, khát nước quá đi
Do uống quá chén đây mà
Lay lay cái đầu vẫn còn nhức, phải đi uống nước thôi
Cô cố mở đôi mắt to tròn
Do tác dụng của rượu?
Căn phòng của cô khi nào lại trở nên to lớn, nữ tính lại gọn gàng thế kia?
Lâm Doãn nhìn khung cảnh xa lạ, bản thân cảm thấy có chút kỳ lạ, lại cảm thấy mơ hồ nhưng chẳng hề sợ hãi
Cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra, cô quên luôn chuyện mình đang khát nước
Lúc nãy sau khi bé Hoan rời khỏi nhà hàng, mình đang ngồi uống rượu
Tch ... cái quái gì đây?
'Em uống không ít, sao lại không nghỉ ngơi thêm đi?'
Ánh sáng từ cái cửa gỗ làm loé mắt cô vì chưa thích nghi được, ngay cả giọng nói đó cũng làm cô tò mò
Phản ứng nhìn lại bản thân
Quần áo vẫn còn ngay ngắn, hơn nữa nếu đã xảy ra chuyện gì vượt mức thì cô cũng mơ hồ cảm nhận được đôi chút
Đằng này chẳng nhớ gì, suy ra đối phương vẫn chưa động vào cơ thể cô
Vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa cảm thấy mất mát
Tên đó chê bai cô không hấp dẫn sao? 1 đại mỹ nhân như cô?
Lâm Doãn thật sự hiếu kỳ muốn biết hắn là ai, đối phương cũng nhanh chóng mở đèn
Khi nhìn thấy Bạch Dạ Phi Long, trong lòng cô dấy lên suy nghĩ
Cũng may là hắn chưa làm gì cô
Nội tâm cô gài thét 1 cách đau đớn, nhưng gương mặt vẫn cố gắng cười
Tại sao trong số biết bao nhiêu người, lưu manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778363/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.