Chỉ vừa chợp mắt thì điện thoại reo liên hồi
Hoan Hoan có thói quen chỉnh báo thức
Không phải chứ, cô chỉ vừa mới thiếp đi thôi
Đã tới giờ làm rồi
Thân thể nhức mỏi vô cùng, hôm qua hắn đòi hỏi không biết đủ
Còn bảo đã cho cô cơ hội để chạy trốn, nhưng cô lại từ chối
Cầm thú!!!
Hoan Hoan gắng gượng vén chăn ngồi dậy, cô phải chuẩn bị đi làm nếu không sẽ muộn mất
Từ phía sau, 1 bàn tay to vòng qua eo ấn cô nằm xuống
'Còn sớm, em định đi đâu vậy?'
Lãnh Phong lười biếng lầm bầm, hắn cọ cọ vào cái lưng trắng của cô
Tay to siết chặt không buông
'Đừng đùa nữa, mau bỏ ra, tôi phải đi làm' Hoan Hoan kéo tay hắn ra
'Đi làm gì chứ, em cứ nghỉ ngơi đi, chẳng ai dám ý kiến đâu' Hắn nhíu mày, ôm ngày càng chặt
'Đừng có náo nữa!' Cô đánh nhẹ vào tay hắn
Tên này từ khi nào cứ như trẻ con, chẳng ra dáng chủ tịch gì cả
Tương tự hôm qua, hắn thượng trên người cô cười xấu xa
'Em vẫn còn đứng dậy được, là do hôm qua anh không tận lực rồi'
Lướt xuống cổ hôn nhẹ đủ khiến cô rùng mình
Hắn ... chẳng lẽ lại định ... tiếp tục sao?
Cô mệt lắm rồi, còn làm nữa ... nơi đó sẽ hỏng mất
'Khoan ... không được' Cô vỗ bộp bộp lên vai hắn, gương mặt như sắp khóc đến nơi
Lãnh Phong nằm xuống bên cạnh, lấy chăn phủ lên cơ thể cả 2
Vẫn không quên ôm hôn âu yếm
'Không thể trách anh được, đều do em bỏ đói anh quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778345/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.