Nghe những lời họ nói với nhau, tâm như nghẹn lại
Tan làm, cô sợ phải đối diện cảnh tượng tình chàng ý thiếp đằng sau cánh cửa kia nhanh chóng đi mất
Đến cửa chính công ty không những không về được, còn gặp rắc rối
Mẹ của Tô Việt Bân ở đó chờ sẵn, bà ta không muốn bỏ qua cho cô dễ dàng, muốn gây khó dễ
Hoan Hoan không còn tâm trạng nói chuyện chứ đừng nói chi là gây nhau
Nhìn thấy bóng dáng bà ta liền xoay người, K không chỉ có 1 cửa ra vào
'Hoan Hoan cô đứng lại đó cho tôi!!!'
Bà ta gào lên, muốn để mọi người nghe thấy, khiến cô chỉ có thể thuận theo, không chạy đi được
Hoan Hoan thở dài đứng lại, nhìn bà ta càng lúc càng gần tiến về phía mình
Lại định giáo huấn cô như khi còn ở Tô gia sao?
'Đúng là ngỗ nghịch, mày tự ý bỏ đi khiến người khác nghĩ tao ngược đãi, người làm dì là tao thương mày mất cha mất mẹ không tính toán. Bây giờ gặp lại ... mày thấy tao lại không xem ra gì, mày ... trong mắt mày còn người dì là tao không?'
Bà ta cố ý lớn tiếng trách mắng, lại tỏ ra như rằng bản thân tội nghiệp, khóc lóc ỉ ôi
Cô nhìn càng thêm chướng mắt
Hoan Hoan không nói gì, chỉ thở dài quay sang nơi khác bấm điện thoại làm như bản thân không liên quan
Dù người người qua lại có chỉ chỉ trỏ trỏ cô cũng không có ý quan tâm, mặc bà ta càn quấy
Mẹ của Tô Việt Bân, chưa từng nghĩ qua 1 người nhút nhát như cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778340/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.