Hoan Hoan không tin vào mắt mình
Sao lại là chủ tịch? ngài ấy kéo cô vào đây ... hơn nữa, vẻ mặt kia thực sự rất đáng sợ
Đôi mắt đỏ ngầu, ánh mắt như muốn nuốt cô đến nơi vậy
Là ai đã chọc giận ngài ấy sao?
'Chủ ... chủ tịch ... ngài không khoẻ ... tôi ... tôi đi gọi bác sĩ ...'
Hoan Hoan lui về say tìm khoảng trống mà đứng dậy, Lãnh Phong như con báo nhanh chóng xông đến ấn chặt cô xuống cái nệm
Đáng sợ quá, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Chủ tịch ngài ấy thường ngày rất dịu dàng, sao bây giờ ...
'Chủ ... chủ tịch ... ngài buông tôi ra đi, có gì từ từ nói có được ...'
'Em rời đi 1 lần chưa đủ, bây giờ vẫn muốn thêm 1 lần nữa?'
Ngài ấy đang nói gì vạy, gì mà rời đi, gì mà 1 lần chưa đủ? Cô sắp bị doạ cho ngốc rồi đây, K ưu đãi tốt như vậy rời đi làm gì? Ngài ấy nhìn nhầm cô thành ai rồi ư?
'Chủ tịch ... tôi rời đi bao giờ ...'
'5 năm trước ở căn nhà hoang em mặc kệ tôi xin em ở lại, vứt bỏ tôi. Em nghĩ tôi sẽ để chuyện đó tiếp diễn hay sao?'
Hoan Hoan nín thở, tim cũng muốn ngừng đập
Không dám tin vào những gì mình nghe thấy, nhìn người trước mắt
Lúc bấy giờ gương mặt hắn đỏ bao nhiu thì gương mặt cô trắng bệch bấy nhiêu
Cả người không cử động được, nét mặt thống khổ cực kỳ, bờ môi cô run run lấy can đảm mà hỏi
'Phong ... ngài ... ngài là ... Lãnh Phong?'
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778310/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.