'Tôi ... tôi ra ngoài trước' Hoan Hoan nói
Hắn thấy cô sợ dù không đành nhưng cũng để cô ra ngoài
Hoan Hoan chạy ra ngoài, rưng rưng nước mắt có chút bị ủy khuất
Lâm Doãn thấy vậy liền đi đến, tay để lên lưng cô vỗ về
'Em sao vậy, cảm thấy có chỗ nào không khoẻ?'
'Không sao ... chỉ là, em ... em phạm lỗi nên chủ tịch có lớn tiếng 1 chút'
Cái gì? ông chủ lớn tiếng với bé Hoan
Không phải chứ, người theo chế độ chuyên sủng mà cũng có lúc ngược đãi người mình yêu sao?
Nhưng nếu bé Hoan đã nói như vậy, thì phải đi hóng hớt mới được
Lâm Doãn vỗ về, an ủi
'Không sao đâu, em đừng buồn nữa'
'Ừm, là do em sai mà, do bị sốc tâm lý 1 chút thôi'
Lâm Doãn dìu cô đến ghế sofa ngồi nghỉ, còn mình thì đi vào phòng chủ tịch xem chuyện gì đang xảy ra
Câu chuyện mà 2 người nói vô tình bị nhân viên nào đó nghe thấy
Ả vốn dĩ lên đây để đưa hồ sơ cho Lâm Doãn, không ngờ lại nghe được chuyện thú vị này
Lúc đi về phòng làm việc đã bàn tán rêu rao khắp nơi rằng cô bị chủ tịch mắng chửi
Nhiều người hả hê vô cùng
Đấy, lúc đầu nghĩ được chủ tịch châm chước mà sinh kiêu ngạo, bây giờ thì sao?
Chẳng qua chủ tịch chỉ tạm thời chán mĩ vị, muốn nếm thử món ăn dân dã, lại còn tưởng bản thân mình đặc biệt
Đúng đúng đúng, cô ta bị như vậy cũng đáng đời
Tiếng xấu đồn xa, chỉ trong vòng vài giờ ngắn ngủi cả tập đoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778295/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.