Cô nằm trong lòng hắn tay để lên ngực, cả người cứng đờ như khúc gỗ
Thật sự không biết nên làm như thế nào mới đúng
Có nên la thật to rồi đứng dậy không? Hay là nên từ tốn hơn, nở nụ cười thương nghiệp giống Doãn tỷ nhẹ nhàng gọi chủ tịch từ trong mơ trở về thực tại?
Hay là táo bạo hơn, trực tiếp mắng chủ tịch để ngài ấy biết mình không phải kẻ ngốc ai muốn làm gì cũng được?
Lãnh Phong mở đôi mắt đánh giá xung quanh
Thấy người trong lòng đang thút thít hắn cười thầm trong lòng, nếu để cô thấy hắn cười thì có khi cô sẽ nghĩ hắn đang tính kế cô mất
Mặc dù hắn tính kế cô là chuyện có thật
Hắn giả vờ nhíu mày nới lỏng vòng tay
Cô chỉ chờ như vậy, nhanh chóng ngồi dậy lấy chăn bao bọc chính mình
Chủ tịch ngoài áo vest và caravat thì không cởi thứ gì nữa, trên người cô cũng không mất miếng thịt nào
Đúng là may quá, nếu không thì hậu quả khôn lường nha
Rất có thể chủ tịch sẽ nghĩ cô là người không đàng hoàng, cố ý mời anh ấy vào nhà rồi thực hiện ý đồ xấu
'Sao em lại ở đây?' hắn giả vờ hỏi
'Chủ ... chủ tịch ... đây là nhà tôi'
'À, tôi nhớ rồi ... hôm qua tôi ngủ quên mất, nhưng tại sao em lại ôm tôi ngủ vậy?'
'Ách... chủ tịch, chuyện này tôi cũng không biết, hôm qua tôi nhớ mình chỉ ngồi bên cạnh, đợi anh thức dậy sẽ mời anh về nhưng không hiểu sao lại ... lại như vậy!!!'
Cô xua tay lắc đầu giọng điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778291/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.