Lâm Doãn và Hoan Hoan tiến vào sãnh, Hoan Hoan vẫn nắm tay Lâm Doãn không buông
Nhìn cô bây giờ trông hệt như con thỏ cần nơi che chở. Lâm Doãn thật không nỡ rời bỏ đôi tay nhỏ nhắn đáng yêu này
Nhưng nhìn về phía Lãnh Phong sát khí bừng bừng cô tặc lưỡi
Đúng là mất cả hứng, nếu anh không phải chủ tịch thì lão nương đây đã không khách sáo rồi
Cô đặt tay mình lên tay Hoan Hoan, nở nụ cười công nghiệp
'Em xem em đó, đây là cơ hội tốt để em có thể giao tiếp với mọi người, tự tin lên! Chị có việc, đi xem 1 chút'
Nói rồi, cô nhanh chân chuồn mất
'A, a .... Doãn tỷ!!!!!'
Hoan Hoan mất đi cây đại thụ che mưa chắn gió, nhưng không dám to tiếng vì sợ gây chú ý. Đành phải nói nhỏ
Nhưng không có tác dụng, Lâm Doãn lướt qua dòng người rồi mất tăm
Huhu, Doãn tỷ đừng bỏ em 1 mình mà!!!
Cái không khí nơi đây khiến cô cảm thấy khó chịu, chỉ muốn đi tìm 1 chỗ tối để trốn thôi
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, thức ăn ở đây đúng tiêu chuẩn 5 sao, món ngon nào cũng có
Hoan Hoan thèm rỏ dãi
Cô bất chấp đến bên bàn thức ăn, lấy 1 cái đĩa bỏ vào vài cái macaroon rồi đưa lên miệng
Bánh như tan trong miệng vậy
Sau đó lại thêm tiramisu, cupcake, souffle, ...
Hết món ngọt lại đến món mặn
Tổ yến, cua Alaska, tôm hùm ... không món nào cô không nếm thử
'Đây không phải là nhân viên tạp vụ sao, à không, phải gọi là Hoan Hoan chứ'
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hoan-ai-cach-yeu-cua-chu-tich-phong/1778283/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.