Cha cô ngưng bặt cuộc đối thoại giữa ông và Ted khi Julie đi vào phòng khách, cơ thể cô lúc này đã cứng như que củi, tay cô nắm chặt lá thư cô định để lại cho gia đình.
"Cha đã đưa mẹ về nhà rồi" Cha cô nói.
Julie gật đầu cương quyết và bắt đầu nói.
"Tốt đó cha" Trong khoảng khắc đó cô xoắn lá thư cô viết cho họ trong đôi bàn tay rồi đẩy nó cho ông . Trong lúc ông mở ra cho cả Ted cùng đọc thì cô nói thêm "Ngày mai con sẽ... bỏ đi cùng anh ấy".
Mắt Ted nheo lại trước mặt cô, tỏ vẻ giận dữ phản đối.
"Đó là sự thật" cô nói trước khi anh mở lời.
Anh đi về phía cô nhưng cô ta rụt tay lại trước khi anh chạm tới cánh tay cô.
"Đừng chạm vào em!" cô điên loạn cảnh cáo và ôm lấy lưng ghế "Đừng chạm vào em" chuyển tầm mắt sang gương mặt nhăn nhúm đau khổ của cha cô, cô thấy ông đã đọc xong thư, đặt nó xuống bàn và đứng lên. "Giúp con với" cô thổn thức "làm ơn giúp con đi. Cha luôn biết việc gì là đúng. Con phải làm đúng. Ai đó giúp con đi" cô khóc với Katherine lúc này cũng đang sụt sịt rồi quay sang Ted.
Bất thình lình cô bị kéo tuột vào vòng tay của cha cô và được ông ôm chặt, tay ông vỗ về lưng cô y hệt những gì ông làm lúc cô còn bé.
"Con luôn biết mình phải làm gì" ông nói cộc lốc "hắn ta cần phải bị bắt. Ted" giọng ông rung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hao-perfect/2236142/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.