Cảnh tượng đáng sợ mà cô vừa chứng kiến cứ lởn vởn trong đầu khi cô chạy ngược gió ra khỏi gara và suýt vấp cửa ra. Tay cô lần mò vội vã, cô đã thay bộ quần áo trượt tuyết, đeo găng tay và đội mũ bảo hiểm, rồi cô đẩy chiếc xe ra khỏi gara, lòng nơm nớp lo sợ anh nghe thấy tiếng động cơ. Chân cô quàng qua ghế ngồi, cẩn thận khóa chốt mũ bảo hiểm, cô tra chìa khóa xe vào ổ. Vài phút sau cô phóng như bay về phía cánh rừng phía xa khoảng sân, cố giữ thăng bằng và thầm cầu nguyện tiếng ồn của chiếc xe không bị người trong nhà nghe thấy.
Cả người cô rung lên vì vui mừng và sợ hãi, cô loạng choạng xuyên qua những tán cây, chiến đấu giành quyền kiểm soát cái máy bên dưới và những hòn đá nằm lởm chởm trong tuyết. Khi cô đã khuất hẳn khỏi tầm nhìn ngôi nhà và đoan chắc anh không đuổi theo, cô đã định hướng chiếc xe đi về khúc quanh nhắm đường cao tốc, nhưng vào lúc này, cô thầm mừng vì mình đang đi trong rừng. Xa xa nơi ẩn náu của họ, gió đang gào thét từng cơn và những đợt tuyết lạnh băng báo hiệu sắp có một trận bão tuyết thật sự.
Năm rồi đến mười phút, sự vui sướng vì tự do và thành công đã tiếp thêm cho cô động lực, nhưng nó đang suy giảm nhanh chóng bởi kí ức ngắn ngủi mà cô vừa nhìn thấy. Những ý nghĩ lóe ra trong đầu cô nghe thật phi lý, không thể có chuyện tên giết người máu lạnh đau đớn trước cái chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-hao-perfect/2236077/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.