Mua đồ xong Nhất Phàm lại chở Vũ Tịnh đến phòng cafe của Doanh Doanh, tên là FOREVER, đó là một từ mà Vũ Tịnh rất thích, vì trong từ điển tình yêu của cô không có từ này.
- Phòng cafe của Doanh Doanh khai trương lúc nào vậy, sao không báo cho tôi biết?
- Khai trương lúc chúng ta ở Mĩ, mau vào đi, Nick và Ingrid đang đợi mình đó.
- Michelle, you are different today. Fall in love right? – Doanh Doanh cứ kích động lên là lại nói tiếng Anh.
- Ingrid, người ta Michelle đã kết hôn rồi, còn cần fall in love sao? Làm ơn em nói tiếng Hoa đi.
- Em biết rồi Nick, người ta chỉ quá vui mừng thôi mà. – Tuy Nick nói chuyện lần nào cũng không nể tình cô nhưng anh nói câu nào Ingrid cũng chơi câu đó.
- Raymond, hôm nay cậu và Michelle đi đâu lãng mạn vậy, tôi ở khách sạn mệt muốn chết rồi đây.
- Hôm nay cám ơn anh, tôi tăng lương cho.
- Không cần đâu nói giỡn thôi, hai chúng ta mà, chúng ta là anh em tốt của nhau mà.
Vài lời chào hỏi qua lại xong thì họ bắt đầu dùng bữa tối. Đột nhiên trong đó vang lên tiếng hát.
- Ingrid, chỗ này còn có thể hát à?
- Phải đó, lúc đó Michelle đã thiết kế thêm một sân khấu nhỏ nên tôi đã mời một band nhạc 3 người về đây biểu diễn.
- Vậy tôi có thể tự mình lên hát không?
- Đương nhiên rồi.
Nhất Phàm nghe vậy liền dùng khăn lau miệng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-em-hanh-phuc/2099729/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.