Editor: Trà Đá. 
Cố Du đi ra ngoài, quay đầu liếc lại phòng tập ở tầng bốn, trong lòng cầu nguyện: Hy vọng sau này không gặp lại Giang thiếu ở đây nữa. 
Sau khi căng thẳng vì gặp phải Giang Khải, Cố Du cũng mau chóng lấy lại bình tĩnh. 
Cô cũng không thể nào gặp lại bọn họ, không cần phải lo lắng. 
Buổi chiều theo kế hoạch đi dạo nhà sách, buổi tối ăn cơm cùng Dịch Huyên. 
Hai người trò chuyện một lúc, Cố Du kể chuyện gặp Giang Khải cho Dịch Huyên nghe. 
Dịch Huyên kinh ngạc: “Trước kia tớ nghĩ thành phố này rất lớn, bây giờ cảm thấy quá nhỏ, anh ta không làm gì câu chứ?” 
Cố Du nói: “Làm gì được chứ, tớ cảm thấy ngày đó chúng ta quá sợ, có lẽ là bị lời nói của cậu hù dọa rồi.” 
Cái gì mà mèo bắt chuột, bắt rồi vờn con mồi một chút, sau đó sẽ một phát cắn chết. 
Từ nhỏ Dịch Huyên đã có khiếu ăn nói, lúc còn ở trung học, ban đêm cô ấy hay kể những chuyện ma, Cố Du từng bị dọa sợ đến mức gặp ác mộng vài ngày. 
Đêm đó, lúc Dịch Huyên nói “Cắn chết”, Cố Du thật sự bị dọa sợ. Hơn nữa bộ dáng của Phó Lệ Minh cực kỳ dọa người, lại ở trong hộp đêm nữa, nên ngày đó mới cảm giác sợ như vậy. 
Sau khi tỉnh táo lại, cảm thấy mọi chuyện cũng chỉ là chuyện nhỏ. 
Người làm lớn nếu tính toán chi li quá, chỉ vì một lời nói mà so đo, thì những sản nghiệp khác cũng đi theo hướng diệt vong. 
Dịch Huyên thấy vẻ mặt cô ỉu xìu, bật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-du/213962/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.