Editor: Trà Đá.
Thứ sáu, vừa tan làm thì Cố Du đi thẳng đến nhà gà, cô mua vé lúc sáu giờ chiều, thời gian vừa kịp.
May mắn không kẹt xe, đi một đường thẳng đến nhà ga.
Lúc ngồi xuống chỗ ngồi, cô mới có thời gian gọi điện thoại lại cho Phó Lệ Minh.
Vừa rồi cô phải chạy cho kịp chuyến, tiếng người ở nhà ga rất ồn ào, lúc cô vừa nghe thấy tiếng chuông điện thoại thì cũng là lúc anh vừa tắt máy.
“Sao lại không nghe máy?” Giọng nói Phó Lệ Minh lộ ra vẻ không vui. Bây giờ Cố Du đã trở thành người rất khó liên lạc.
Cố Du giải thích: “Tôi đang ở trên tàu, vừa rồi không để ý.”
“Trên tàu? Đi đâu?”
“Đi tìm Dịch Huyên, cậu ấy không rảnh, vừa hay hôm nay cậu ấy ở thành phố W, tôi qua đưa hàng mẫu cho cậu ấy.” Việc này cô không nói cho Phó Lệ Minh vì cảm thấy không cần thiết.
Phó Lệ Minh im lặng một lát, hỏi: “Ăn cơm chưa?”
“Chưa, lát nữa đi ăn với Dịch Huyên luôn.”
“Trên tàu có bán đồ ăn gì không?”
“Có lẽ là có bán mấy món ăn vặt.”
Cho tới bây giờ Cố Du chưa bao giờ mua đồ ăn trên tàu, cô thường đi tàu khi khoảng cách ngắn, còn đi đường dài thì cô chọn đi máy bay.
“Mua chút gì đó ăn lót bụng đi.”
Dạo này Cố Du sợ ăn vặt, cũng không muốn ăn, nhưng cũng ngoan ngoãn đáp “Ừ” để anh khỏi lo lắng.
Hiện tại Phó Lệ Minh thường xuyên lo lắng cho cô.
“Khi nào về?”
“Sáng mai.”
“Mấy giờ?”
“Tám giờ.”
“Ngày mai tôi đi công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-du/1182154/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.