Editor: Trà Đá. 
Phó Lệ Minh để Cố Du dừng xe ở ngoài tiểu khu là vì anh muốn để cô lái xe về, hôm sau lại quay lại đón anh đi làm. 
Lúc anh nói lời này, bộ dáng anh rõ ràng là đã an bài, Cố Du không còn lời nào để nói, đành làm theo. 
Buổi sáng, mới sáu giờ sáng Cố Du đã rời giường, Phó Lệ Minh gọi cô đi ăn sáng, anh có cuộc họp lúc tám giờ. 
Hai người gặp nhau lúc sáu giờ rưỡi, Phó Lệ Minh không để Cố Du lái xe, mà để cô ngồi bên ghế lái phụ. 
Xe chạy được một lúc, thì anh có điện thoại. 
Anh nhận điện thoại: “Ba.” 
Lúc nghe xưng hô này, Cố Du lập tức căng thẳng. 
“Sáng nay con không đến chỗ ba đâu, ba ăn đi.” 
“Con đang lái xe… Đi ăn sáng… Xa quá, lát nữa con còn có cuộc họp… Tối nay còn có tiệc xã giao, khi nào rảnh thì con sẽ qua thăm ba.” 
Sau khi cúp điện thoại, trong xe lại yên tĩnh trở lại. 
Một lát sau, anh chủ động nói với Cố Du: “Thân thể ba tôi năm nay không tốt lắm.” 
Phó Khai Nguyên càng ngày càng giống con nít, bác sĩ nói ông đang suy giảm trí nhớ, cần người nhà làm bạn. Bởi vậy gần đây Phó Lệ Minh thường xuyên tới ăn sáng và ăn tối với ông, nhưng thời gian thực sự quá ít. 
“Vậy anh nên về thăm ông nhiều một tí, người lớn tuổi dễ cảm thấy cô đơn lắm.” 
“Ừ.” 
“Về chuyện Dung Tĩnh, em không cần để ý, cái đó là do ba tôi tự đưa ra quyết định, nhưng tôi đã nói rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-du/1182150/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.