Editor: Trà Đá.
Buổi chiều, Cố Du xuất phát đến tập đoàn Dung thị, lúc tới nơi đã 3 giờ 20.
Cô đến sớm, nên phải đợi 10 phút, trợ lý mời cô đến phòng khách.
Vừa ngồi xuống, Dung Tĩnh bước vào, trên mặt mang theo ý cười nhợt nhạt.
Trước kia cảm thấy Dung Tĩnh tươi cười dịu dàng, hiện tại hoàn toàn không còn cái cảm giác này nữa.
Dung Tĩnh ngồi xuống ghế sô pha, khách khí nói: “Chào Cố tiểu thư, nghe nói cô đã đến đợi được một lát rồi, xin lỗi vì đã để cô chờ lâu như vậy.”
Cố Du lạnh nhạt nói: “Do tôi đến sớm, cũng may trên đường đi không kẹt xe.”
Cô không nóng giận cũng không lạnh nhạt, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh, cũng không mang tư thái của người đây nhờ vả.
Cô vốn không có ý định cầu xin người khác.
Đối với từ “Cũng may” trong miệng Cố Du, nụ cười trên mặt Dung Tĩnh ngưng lại một cái, đang định mở miệng, thì đã bị Cố Du giành lên tiếng trước.
“Dung tiểu thư thật sự không hài lòng với phương án thiết kế của chúng tôi sao?”
Dung Tĩnh cười một chút, hai tay đặt lên đùi, tư thế ngồi rất thùy mị: “Thật ra tôi rất hài lòng.”
Cố Du cười lạnh, thật sự không ngoài dự đoán, trực tiếp hỏi: “Vậy cô làm như vậy là có ý đồ gì?”
Dung Tĩnh cũng không che giấu: “Đương nhiên là cố ý muốn cô đến đây một chuyến.”
Dung Tĩnh càng như vậy thì càng khiến Cố Du cảm thấy phản cảm: “Cô có lời gì thì cứ nói thẳng, không cần vòng vo.”
“Cô rất thẳng thắn, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-du/1182147/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.