Editor: Trà Đá. 
Quán ăn có chút xa, xe chạy hai mươi phút rồi vẫn chưa tới. 
Cố Du hỏi: “Chúng ta ăn trưa ở đâu?” 
Phó Lệ Minh giữ kín: “Đến nơi rồi cô sẽ biết.” 
Tối hôm qua Cố Du và Dịch Huyên tán gẫu đến khuya mới ngủ, hôm nay cô tính sẽ ngủ một chút vào giờ nghỉ trưa, bây giờ xem ra đã bị hớ. 
Phó Lệ Minh thấy vẻ mặt cô lo lắng, nói: “Yên tâm, tôi sẽ không bán cô đâu.” 
Cố Du làm gì lo lắng, cô nhìn anh lái xe, im lặng kháng nghị. 
Phó Lệ Minh cảm thấy thú vị, tự dưng bị coi là kẻ buôn người thật sự có cảm giác rất… 
Cô gái này không tin tưởng anh, trong lòng anh có chút phiền muộn. 
Xe chạy vào một con đường yên tĩnh không người, Phó Lệ Minh nhìn về phía trước, nói: “Đến rồi.” 
Đây là một câu lạc bộ tư nhân, vị trí bị che khuất, được trang trí theo phong cách xa hoa. Chỗ này thì làm gì có khách bình thường, khách đến đây toàn là những nhân vật không tầm thường. 
Bởi vì công việc, nên Cố Du đã từng tới những nơi cao cấp này vài lần, mỗi lần đều đi cùng cả đoàn người, cô chỉ là nhân viên nhỏ, lúc này đây chỉ có cô và Phó Lệ Minh. 
Cảm giác có chút kỳ quái. 
Phó Lệ Minh đương nhiên là khách hàng quen thuộc ở đây, nhân viên phục vụ vừa thấy anh đã lễ phép chào hỏi, sau đó dẫn đường ở phía trước, không nói nhiều lời. 
Sau khi vào phòng riêng, nhân viên phục vụ đóng cửa lại, rời đi. 
Một phòng ăn hơn mười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-du/1182135/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.