Editor: Trà Đá. 
Hai ngày trôi qua, Hoắc Diệc Thanh cũng không nhắc đến chuyện Cố Du với Phó Lệ Minh. 
Mà hiện tại Phó Lệ Minh rất bận rộn, mỗi ngày không tăng ca thì xã giao, đêm khuya mới về đến nhà, không rảnh bận tâm những chuyện khác. 
Mấy ngày nay Sang Thành tăng ca, vất vả đến thứ sau, Hoắc Diệc Thanh vung tay tuyên bố tan làm, cũng mời mọi người đi ăn tối, thả lỏng một chút, kích thích linh cảm. 
Có người đùa giỡn nói: “Đêm nay có thể hung hăng làm thịt tổng giám đốc Hoắc một bữa.” 
Lại có người nói: “Hoặc là tổng giám đốc Hoắc sẽ gọi tổng giám đốc Phó đến, sau đó để tổng giám đốc Phó trả tiền bữa nay.” 
Hoắc Diệc Thanh ho một tiếng: “Nhìn các cô cậu nói tôi giống như người keo kiệt lắm, mọi người không biết tôi vì cái gì sao? Còn không phải là vì tiết kiệm chút tiền thưởng cho mọi người à.” 
Về điểm này, mọi người đều gật đầu, Hoắc Diệc Thanh chưa bao giờ keo kiệt tiền thưởng với nhân viên. 
Cố Du vừa tới, còn chưa thấy qua tiền thưởng, nghe bọn họ nói chuyện, chỉ cảm thấy Phó Lệ Minh thật sự coi tiền như rác. 
Hoắc Diệc Thanh liếc nhìn Cố Du, nói: “Mọi người đừng có thương cảm tổng giám đốc Phó, không có vợ, lại không có chỗ tiêu tiền, là bạn tốt, nên tôi chỉ giúp cậu ấy chia sẻ một ít.” 
“Bọn em cũng muốn chia sẻ cho tổng giám đốc Phó!” 
“Ai da… Tổng giám đốc Phó cũng cần có người san sẻ buồn phiền.” 
“Tổng giám đốc Phó thì có buồn phiền gì chứ?” 
Người nghèo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-du/1182129/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.