- Đi đâu đấy con? - Đang loay hoay trong bếp, vô tình nhìn thấy dáng vẻ gắp gáp của Phương Anh, bà Phương hỏi vọng ra. Bà Phương càng ngày càng cảm thấy gu thời trang của con gái mình không ổn. Giữ tiết trời tháng chín có chút oi bức vậy mà Phương Anh từ trên xuống dưới đều che chắn không điểm hở. Đầu đội mũ đen, lại còn khẩu trang... phong cách thật giống thám tử cứ sợ bị người khác nhìn ra.
- Con đến trường. - Không đợi mẹ kịp lên tiếng, Phương Anh đã nhanh chân chạy biến. Nếu đứng lại cô tin mẹ cô nhất định sẽ hỏi nhiều chuyện khác.
Phương Anh như lời đã hẹn đến quán cà phê sách. Bây giờ đã hơn mười giờ trưa, khách đến quán không nhiều. Chỉ có cô và đôi bạn trẻ ngồi ở bàn đối diện hướng cửa ra vào.
Phương Anh đến đây đã nhiều lần rồi, bây giờ ngồi một mình mới có dịp quan sát không gian quán. Cách bày trí tao nhã, trên mỗi chiếc bàn gỗ đều đặc một lọ hoa được làm bằng giấy tỉ mĩ. Trên tường có viết một vài câu châm ngôn bằng tiếng Anh. Nhưng đặt biệt hơn hết vẫn là những kệ sách. Giữa phố thị đông người, khắp nơi đa phần đều là những quán cà phê, nhà hàng sang trọng được bày trí theo phong cách Tây Âu lại có một quán nhỏ, chứa đựng không gian yên tĩnh, tách bạch với thế giới ồn ào ngoài kia. Phương Anh không phải người quá yêu thích sự tĩnh lặng, càng không phải người cuồng nhiệt với sách nhưng vô cùng hứng thú với nơi này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-song-sinh/3247942/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.