Cốc... cốc
- Mẹ vào được không con? - Giọng bà Phương dịu dàng, cưng chiều vọng vào phòng Phương Anh.
Phương Anh ở bên trong chuyên tâm đọc sách nghe tiếng mẹ, thuận miệng "dạ" một tiếng.
- Sáng này con không ăn sáng? - Ngữ khí của bà Phương là đang chất vấn con gái vì sao sáng nay không ăn sáng cùng cả nhà.
Phương Anh chính là đang rất giận ba mẹ, lại càng không thích Phong. Bởi thế buổi sáng cô liền nằm lì trong phòng mặc mọi người có bảo thế nào cũng không ra. Phương Anh cũng rõ mẹ biết cô là vì điều gì mà không ra ngoài chỉ là bà ấy đang muốn chính cô nói ra. Phương Anh nhạt nhàn
- Con không thích ngồi cùng bàn với anh ta.
Mẹ cô ngồi bên cạnh, gương mặt lộ rõ sự không đồng tình. Đứa trẻ này, trước nay đều ương bướng như thế. Liệu rằng khi Phương Anh và Phong ở cùng chỗ có xảy ra tranh chấp hay không? Bà dịu giọng
- Mẹ biết con là không thích nhưng con thử nghĩ xem trên đời này có ai tốt hơn thằng Phong, có ai thương yêu con như nó không?
Phương Anh biết rõ hơn ai hết Phong tốt ở điểm nào. Anh tốt nghiệp chuyên nghành kiến trúc tại một trường đại học danh tiếng ở Pháp. Chỉ mới hai mươi ba tuổi nhưng anh đã có nhà riêng, có xe đắt tiền, công việc không ngừng thăng tiến. Anh trước giờ cũng rất hiểu rõ cô trong một số việc.
Cô cau mày đẹp, giọng nói tỏ rõ sự không quan tâm.
- Mẹ đừng quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-song-sinh/3247940/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.