Ở lại sơn trại cũng đã ba ngày, Âu Dương Kỳ và Lâm Thiên Vũ ngày ngày sống thoãi mái, tiêu diêu tự tại, hết ăn lại chơi, chơi chán lại tản bộ, mà vị phó trại chủ kia cũng không hạn chế hành động của hai người, luôn cười hi hi ha ha bày ra vẻ chủ nhà hào phóng. Vì vậy chỉ trong ba ngày hai người đã đi hết các nơi của sơn trại, nơi nào khả nghi hai người cũng đã lưu ý qua, dự định tối nay sẽ bắt đầu hành động, mặc dù biết phó trại chủ kia vẫn còn đang rất đề phòng bọn họ nhưng nàng đành phải hành động, nàng lo lắng không biết Mạn Vân và Hắc tử ra sao.
Tối hôm nay khi hai người trở về phòng, bàn bạc một lúc quyết định sẽ ra tay vào lúc nữa đêm, kế hoạch rất hoàn hảo.
Chỉ là hắc a hắc…
- Tiểu thư, muội thấy như vầy không được đâu. – Liên nhi thấp giọng nói.
- Suỵt, có gì mà không được, muội chỉ cần giả làm ta nằm ở trên giường ngủ một giấc là được, đừng lên tiếng. – Lâm Thiên Vũ nhìn Liên nhi vẽ mặt nhăn nhó như sắp chết đến nơi chỉ là ngoài nhăn nhó ra còn có hai rạng mây đỏ trên má.
- Nhưng mà… – Liên nhi còn định nói.
- Im lặng có người đến. – Lâm Thiên Vũ lấy tay che miệng Liên nhi lại.
Liên nhi tuy nói kháng cự nhưng tự biết nặng nhẹ, thấy thần sắc tiểu thư nghiêm trọng liền im bặt, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.
- Phu quân ~~~ trời đã khuya, chúng ta ngũ đi thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-phu-quan-1/1611428/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.