Lâm Thiên Vũ nói với Âu Dương Kỳ về ý định du sơn ngoạn thủy đến phía tây của nàng, hắn liền vui vẽ nói, nàng đi đến đâu hắn theo đến đấy. Sau đó liền nói với cha nương hắn rằng nàng sợ lạnh, muốn đến phía tây du ngoạn, nơi đó khá ấm áp, nói rằng hắn muốn đem nàng đi, đợi sang xuân hắn sẽ mang nàng về, cả hai sẽ thành hôn. Tuy Âu Dương nhị lão có chút luyến tiếc không đành, định cho hai người thành hôn ngay nhưng Lâm Thiên Vũ không chịu nàng nói nếu bây giờ không đi vài ngày nữa tuyết rơi dày hơn sẽ không thể thuận lợi xuất phát được, thế là 2 người già đành phải chiều theo 2 người trẻ, giúp bọn họ sắp xếp lên đường.
Nấn ná thêm vài ngày ở Âu Dương gia 1 nhóm 5 người gồm Lâm Thiên Vũ, Âu Dương Kỳ, Liên nhi, A Thạch cùng xa phu lên đường, lần này xuất phát không giống lần trước, lần trước là vì trả thù, không tiện mang theo nhiều người, chuyến đi lại gấp gáp còn bây giờ là đi chơi nên xe sẽ đi chậm hơn để nàng có thể ở trong xe ngắm phong cảnh, vui thì ngủ ngoài trời không thì tìm khách điếm trọ qua đêm, cả hai vô âu vô lo mang theo thật nhiều ngân lượng, áo ấm và thức ăn vặt cho Lâm Thiên Vũ hướng phía tây đi đến.
Xe ngựa rất lớn đủ để chứa 6, 7 người vẫn còn dư đầy, đủ tiện nghi hệt như 1 căn phòng thu nhỏ, có bàn uống trà, lò sưởi, bên dưới còn lót đệm bông dày giữ ấm, Lâm Thiên Vũ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-phu-quan-1/1611426/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.