Dứt lời, Lôi Vũ Uy tỏ vẻ bình thản mà bước đi về phía trước. Anh lập tức chững người lại ngay khi nghe những lời của người từ sau:
- "Lôi Vũ Uy, anh đừng né tránh sự thật và cũng đừng che giấu suy nghĩ thật của mình trước mặt em nữa, có được không?"
Nghe cô nói, Lôi Vũ Uy lập tức xoay người trở lại. Khẽ nắm lấy tay của Châu Kỳ Ngưng, chậm rãi lên tiếng giải thích:
- "Anh không che giấu điều gì với em cả. Chẳng qua là...anh..anh thực sự không muốn em tiếp tục nhắc đến người đàn ông đó."
Ngay cả cái tên của cha mình mà Lôi Vũ Uy vẫn không muốn nói ra đã thể hiện rằng anh vẫn chưa tha thứ về những gì mà Lôi Đằng đã làm. Đặc biệt là chuyện ông đã bỏ rơi anh từ nhỏ. Trước giọng điệu ngập ngừng này, Châu Kỳ Ngưng không nói không rằng mà bất ngờ ôm chầm lấy người trước mặt. Cô tựa vào l*иg ngực ấm nóng của Lôi Vũ Uy, cố gắng nghe thử tiếng lòng bên trong anh thế nào, cất giọng ôn nhu nói:
- "Vũ Uy, em biết trong lòng anh vẫn chưa tha thứ cho ông ấy. Thế nhưng, em vẫn muốn cả hai người ngồi xuống nói rõ ràng mọi chuyện. Cuộc đời này ngắn lắm.
Chẳng biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai đâu. Cho nên em hi vọng, anh sẽ trân trọng từng thời khắc đang có ngay lúc này. Nếu tha thứ được càng tốt, không được thì cũng không sao. Nhưng chí ít phải ngồi xuống nói chuyện rõ ràng với nhau, có được không?"
Nghe đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3451040/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.