Chạy được một lúc khiến vết thương sau lưng Hàn Uyển như bị rách ra khiến cô thấm mệt mà lập tức dừng lại trước một con hẻm mà thở dốc. Ngay khi cô ngẩng mặt nhìn lên đã nhìn thấy dáng người quen thuộc đang tỏ ra đắc chí, nhìn chằm chằm cô, nhếch môi cười nhạt.
"Vãn Lệ Chi?" "Châu Kỳ Ngưng, chúng ta lại gặp nhau rồi."Dứt lời, Vãn Lệ Chi nháy mắt ra hiệu. Liền lập tức, phía sau lưng Hàn Uyển xuất hiện một bóng người cao lớn, dùng thân cây to đánh mạnh vào gáy khiến cô bất tỉnh, ngã lăn ra đất.
Bộp...
- "Nam Cung Phong, ông làm tốt lắm. Nếu như thành công dẫn dụ Phó Bắc Ảnh đến để trừ khử nó thì người con gái này sẽ là của ông. Khi đó, ông muốn cô ta phục vụ mình cả ngày lẫn đêm đều không sao cả."
Nghe đến đây, Nam Cung Phong nhếch môi cười tà mị mà chậm rãi tiến lại gần người con gái đã nằm bất tỉnh, nhét vào miệng cô một viên thuốc, sau đó hướng Vãn Lệ Chi, nhoen miệng cười nói:
- "Nam Cung Phong này thích một chút gì đó kí©ɧ ŧìиɧ hơn một chút. Tôi sẽ thưởng thức con mồi ngon béo bở này thật tốt ngay trước mắt Phó Bắc Ánh trước khi hắn bị người của bà nổ súng bắn chết."
Vừa nói, ông ta khẽ đưa tay vuốt ve lên gương mặt xinh đẹp của người dưới đất với gương mặt ngập tràn du͙© vọиɠ. Cuối cùng thì ngày hồm nay cũng đã tới.
- "Nam Cung Phong, mau bỏ bàn tay thối của mày ra."
Phó Bắc Ảnh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3451032/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.