- "Phó Bắc Ảnh, Phó Bắc Ảnh, anh có đang nghe tôi nói gì không?"
Hàn Uyển không ngừng đưa tay qua lại trước mặt Phó Bắc Ánh, lớn giọng gọi anh liên tục. Mãi một lúc sau anh mới giật mình, gương mặt thấm đẫm mồ hôi mà mơ hồ ngẩng mặt lên nhìn người trước mặt sau một hồi im lặng một cách vô cùng đáng sợ.
- "Anh có đang nghe tôi nói không? Phó Bắc Ảnh, anh làm sao thế? Khi không đổ mổi hôi lạnh? Anh mắc bệnh rồi sao?"
Vừa nói, Hàn Uyển vừa đưa tay chạm nhẹ lên trán của đối phương mà kiểm tra. Quả thực, vầng trán anh lúc này lạnh băng đến mức khiến cô không khỏi lo lắng mà liên tục lên tiếng hỏi han:
- "Phó Bắc Ảnh, anh vẫn ổn chứ? Đừng làm tôi sợ đấy."
Mãi một lúc sau, Phó Bắc Ảnh mới định thần trở lại mà nhìn thẳng vào mắt của Hàn Uyển, hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, chậm rãi đáp lại:
- "Anh...anh không sao? Chẳng qua là khi nãy anh đang nghĩ ngợi một số chuyện. Vừa rồi, em đã nói với anh chuyện gì?"
Nghe anh hỏi, Hàn Uyển lập tức đứng bật dậy mà dõng dạc tường thuật lại những gì đã nói khi nãy cho anh nghe:
- "Khi nãy tôi nói rằng tôi có quen biết một người bạn, anh ta rất giỏi trong việc điều trị bệnh bằng vật lí trị liệu cho những bệnh nhân rơi vào tình trạng không đi lại được như anh. Tôi là đề nghị rằng sẽ đưa anh đến gặp cậu ấy để chữa trị đôi chân bất động này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3451006/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.