Mới tờ mờ sáng, Châu Kỳ Ngưng đã sắp xếp tất cả đồ đạc để đi tìm thân xác thực sự của mình. Hiện tại, Lôi Vũ Uy vẫn còn chìm sâu vào giấc ngủ. Nhớ lại những gì anh đã đối xử tốt với mình cho nên, cô lẳng lặng bước vào phòng anh, nhẹ nhàng đặt lên bàn một lá thư thay cho lời tạm biệt.
- "Lôi Vũ Uy, cảm ơn anh đã chăm sóc tôi những ngày qua. Có một sự thật, mặc dù có thể anh không tin, nhưng tôi buộc phải nói rõ ràng cho anh biết rằng tôi không phải là Hàn Uyển, mà là Châu Kỳ Ngưng. Tôi không thể nào cứ mãi sống trong thân xác của người khác được. Đã đến lúc, tôi phải tìm cách quay trở về chính mình. Sẽ sớm thôi, tôi đảm bảo rằng người mà anh yêu sẽ quay trở về bên cạnh anh."
Nói rồi, Châu Kỳ Ngưng nhanh chóng xoay lưng, nhẹ nhàng bước ra ngoài, khép chặt cửa lại cũng là lúc lá thư trên bàn rơi xuống đất, bị làn gió nhẹ thổi bay vào bên dưới gầm giường.
Phố Nam Xuyên...
Ngay khi Châu Kỳ Ngưng xách hành lí bước ra khu hẻm cũng là lúc chiếc xe của Phó Bắc Ảnh chạy đến. Suốt ngày hôm qua, Hàn Uyển cứ nằn nặc đòi anh lái xe đưa mình đến đây cho bằng được. Bản thân Phó Bắc Ảnh có chút khó hiểu thế nhưng vẫn chiều theo ý cô bởi lẽ, chỉ còn vài ngày nữa thôi, cả hai người sẽ tổ chức lễ cưới. Chính vì lẽ đó, Hàn Uyển không thể không nhanh chóng tìm cách trở về thân xác thực sự của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-linh-hon-tim-duoc-chan-ai/3440272/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.