Chương 188 —— Như ngộ
Tiêu Nhược Câm do dự một lúc, cuối cùng vẫn quay về lấy bút, dưới câu hỏi của lá thư, gửi lại một câu: "Tôi chỉ là một người thấy được thư của cậu."
Cô đặt lá thư trở lại hòm, quay về nghỉ ngơi.
Nhưng buổi tối đó, Tiêu Nhược Câm mất ngủ.
Cô không phải là người hay để ý đến chuyện của người ngoài, nhưng không biết tại sao, hòm thư đó cứ quanh quẩn mãi trong đầu cô. Có lẽ do cảm giác cô đơn đến xót xa mà lá thư mang đến, và chính cô cũng là người quen với nỗi cô đơn nên vì vậy mới sinh ra sự đồng cảm.
Đêm khuya, Tiêu Nhược Câm mãi trằn trọc cuối cùng cũng ngồi dậy, bước ra khỏi biệt thự, cô đi đến cạnh hòm thư, thậm chí còn mang riêng một cây bút theo bên mình.
Mở hòm thư, vẫn là một lá thư nằm bên trong.
Nhưng chỉ trong giây lát cô liền nhận ra vị trí của lá thư đã thay đổi và cũng chẳng phải lá thư mà cô đã để lại câu trả lời, cô vội lấy lá thư, quả nhiên là một lá thư hoàn toàn mới.
Lá thư ban đầu đã bị đối phương lấy đi, hơn nữa còn để lại một câu hỏi mới.
Vẫn chỉ có một câu: "Sao cậu thấy được thư của tôi?"
Chỉ đơn giản là những dòng chữ thì rất khó để biết được ngữ điệu, nhưng Tiêu Nhược Câm thấy rõ nét chữ có vẻ qua loa và vội vã hơn trước một ít, có lẽ khi viết, người này đang trong trạng thái bất ngờ và sốt sắng, như thể rất khó tin.
Tiêu Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/4158671/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.