Hề Mặc vẫn chưa bước vào nhà, Bùi Thính Tuyền vô tình làm lộ lời nói dối của nàng, nàng đứng tại chỗ, cảm giác thể diện của mình trước Nguyễn Dạ Sênh như vỡ tan tành.
Nguyễn Dạ Sênh khẽ liếc nàng, ánh mắt có chút giận dỗi khiến người ta mềm lòng.
Hề Mặc đành liếc Bùi Thính Tuyền, định giữ lại mặt mũi cho mình: "Không phải cậu nói không thích nhận quà sao?"
"Tôi nói không thích nhận quà khi nào?" Đương không có một cái nồi to từ trên trời rơi xuống đầu Bùi Thính Tuyền.
Hề Mặc nắm lấy sơ hở của anh ta: "Lúc trước không phải cậu bảo fans đừng phun phí mua quà tặng cho cậu à, tôi vẫn còn nhớ."
"Cái đó là fans." Bùi Thính Tuyền cảm thấy oan ức: "Nhưng cái đồ vô tâm nhà cậu, cậu là fans của tôi hả? Cậu có phải là bạn của tôi không vậy?"
"Tôi nhầm, hiểu lầm thôi." Mặt Hề Mặc cứng nhắc, nói: "Nhanh vậy tôi không chuẩn bị quà đưa sang đây được, ngày mai là giáng sinh, tôi tặng lại quà cho cậu, được chưa?"
Nguyễn Dạ Sênh nghe Hề Mặc nói giáng sinh sẽ tặng lại quà, cô khẽ cười, có thể nghe được Hề Mặc ngấu nghiến hai chữ "giáng sinh" và "quà" rất rõ ràng.
Bùi Thính Tuyền thành công bị lừa: "Phải vậy mới được chứ."
"Ngày mai tôi không rảnh, còn phải tham gia đọc kịch bản, tôi nhờ người mang đến cho cậu." Hề Mặc nói.
"Biết cậu bận, quà đến là được, cậu không cần đến." Bùi Thính Tuyền nói rồi cười mời mọi người vào nhà: "Bên ngoài lạnh, nhanh vào đi, cứ mãi lo nói chuyện làm chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/1005366/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.