Xem ra phiền lòng của Trầm Khinh Biệt có liên quan đến Úc An.
Chuyện này ngược lại gợi lên rất nhiều hứng thú cho Nguyễn Dạ Sênh, cô rất muốn biết rốt cuộc việc phiền lòng của Trầm Khinh Biệt là gì, cho nên đọc kỹ nội dung tiếp theo. Lúc này Hề Mặc tiến đến gần cô hơn, mắt không chớp, chăm chú nhìn lên tờ giấy, Nguyễn Dạ Sênh thoáng nhìn lên gương mặt đầy tập trung của nàng, không khỏi cười cười dịch sấp giấy đến gần Hề Mặc hơn.
Hai người như tựa đầu vào nhau, tiếp tục cúi xuống đọc thư.
Từng nét chữ, từng dấu câu Trầm Khinh Biệt viết đến vô cùng rõ ràng, nét chữ không tao nhã nhưng lại mượt mà đáng yêu, hàng chữ ngay ngắn phủ kín trang thư trắng tinh.
Cô mượn danh "một người bạn", viết trên thư rằng: "Người chị em thân nhất đó, đối xử với bạn tôi vô cùng tốt, đương nhiên một người bạn như tôi cũng đối xử rất tốt với cổ. Hai người họ xem như là đồng nghiệp ở trong một công ty, bởi vì tính chất công việc, bạn tôi thường xuyên phải ra ngoài công tác trong thời gian lâu, người chị em thân thiết này cũng thường thường đi theo cổ làm việc, chăm sóc cho cổ, vì cổ mà lo lắng rất nhiều chuyện. Tuy người bạn này tôi rất hay làm cho người chị em thân nhất đó nổi giận, những lúc nghiêm trọng còn bị block nhưng Hề Mặc, cô đừng lo lắng, đây chỉ là một chút giận hờn thôi, người chị em thân nhất kia thật sự không nỡ block cổ đâu, thường thì chưa đến một tiếng là đã mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/1005334/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.