Nguyễn Dạ Sênh nghe thấy ba chữ này, lập tức nâng mắt, có chút bất ngờ nhìn Hề Mặc.
Tuy rằng đã qua nhiều năm nhưng ký ức của cô đối với ly chanh mật ong vẫn còn rất mới mẻ. Đây là lần thứ hai nhắc đến thế nhưng với cô nó như giấc mộng xưa.
Lúc đó thật sự cô rất lo lắng, lo Hề Mặc sẽ không uống những thứ do cô làm vì vậy mới lấy ly do mình mua rồi nhờ Chu Văn Hứa mang đi tặng giúp.
Trong suốt quá trình đó, thậm chí cô còn chưa được thấy bóng dáng của Hề Mặc, nói gì đến việc nói vài lời với nàng.
Khi đó, cảm nhận của Hề Mặc sau khi uống xong ly chanh mật ong ấy là gì, cô hoàn toàn không biết.
Cho dù chỉ là một ly nước vô cùng bình thường nhưng cô thật sự rất muốn biết cảm nhận của Hề Mặc tuy nhiên cô không dám hỏi, đưa xong ly nước cô chỉ đành lặng lẽ tránh đi.
Sau đó cô vẫn không nghe được đáp án.
Không ngờ lần này Hề Mặc lại chính miệng nói cho cô nghe, rằng nó uống rất ngon.
Dù cho đã trễ rất nhiều năm.
Nhưng cuối cùng thì cô cũng đợi được rồi.
Chua xót của ngày xưa cùng ngọt ngào của hiện tại hòa trộn vào nhau, chúng tựa như một ly chanh mật ong vô hình đem lại vị chua ngọt cho Nguyễn Dạ Sênh.
Khóe môi Nguyễn Dạ Sênh ẩn ẩn cười.
Bảo vệ và người giúp việc không có nhiều thời gian, họ vẫn còn không ít vệc bận, sau khi Hề Mặc giới thiệu xong thì để cho họ rời đi.
Trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/1005329/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.