Hai người mang theo đồ vừa mua ở siêu thị trở lên xe, tiếp theo chạy thẳng về nhà của Hề Mặc.
Khi đến nơi đã là nửa đêm.
Nhà Hề Mặc là một ngôi biệt thự đơn lập, bên ngoài tường cao vây quanh, thể hiện rất rõ nàng không muốn có người tò mò về cuộc sống sinh hoạt bên trong. Xe chạy qua cửa lớn, dọc theo đoạn đường bên trái đi vào gara riêng của Hề Mặc.
Nguyễn Dạ Sênh ngồi lâu trêи xe, thấy buồn ngủ, cô tựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, đầu thoáng gục xuống, tóc dài mềm mại từ trêи vai cô rơi xuống, phần ngọn tóc xoăn lại.
Sau khi Hề Mặc dừng xe, nàng nghiêng sang nhìn cô.
Nguyễn Dạ Sênh ngủ rất an tĩnh, cô không hề biết Hề Mặc đang nhìn mình.
Những lúc cô cười rộ lên vô cùng quyến rũ, nhưng khi yên lặng chìm vào giấc ngủ, cô như cất giấu một điều gì đó khó nói thành lời khiến người khác phải yêu thương.
Sự mị hoặc của cô chính là lớp ngụy trang, một loại vũ khí chính đáng bao lấy nội tâm mềm yếu của cô, không để cho người khác nhìn thấu một cách dễ dàng.
Hề Mặc định để cho Nguyễn Dạ Sênh ngủ thêm một lúc nhưng sợ dây an toàn thắt trêи người cô sẽ gây khó chịu. Vì thế nàng nghiêng người sang, cẩn thận giúp Nguyễn Dạ Sênh tháo dây an toàn ra.
Cạch một tiếng, cuối cùng vẫn gây ra tiếng động, Nguyễn Dạ Sênh liền mở mắt.
Hề Mặc cũng không nghĩ cô sẽ tỉnh lại, dây an toàn trêи tay tuy đã được tháo thể nhưng tư thế vẫn còn áp sát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/1005324/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.