"Cô không cần phải giải thích thêm đâu." Nguyễn Dạ Sênh người về trước, nhìn Hề Mặc gần trong gang tấc, cười cười đưa tay cởi nút áo: "Tôi biết hết mà."
Ánh mắt của cô như được ngâm trong nước, nhìn gần bên trong tựa như có sóng nước đang lăn tăn, dễ dàng khiến cho người ta hồn bay phách lạc.
Hề Mặc vội vàng ngã người ra sau, nói: "…Cô định làm gì?"
Nguyễn Dạ Sênh đã cởi đến nút áo thứ ba, nhìn vào mắt Hề Mặc nói, nhìn qua cô đang cực kỳ bình tĩnh: "Đương nhiên là thay đồ, sau đó thì đi ngủ, còn có thể làm gì nữa?"
Trước đó cô và Hề Mặc hai người đều đã tắm xong, mỗi người đều đã thay xong đồ, đã có thể nằm xuống. Nhưng bởi vì trước đó biết cảnh sát sẽ vào phòng kiểm tra nên liền đi thay lại đồ, cho nên hiện giờ phải đổi trở lại.
Hề Mặc cảm thấy lời này bản thân nàng không cách nào tiếp thụ nổi, nàng vô thức đứng lên đi tới mép giường bên kia, ngồi đưa lưng về phía Nguyễn Dạ Sênh, tựa như không muốn thấy bộ dáng Nguyễn Dạ Sênh thay đồ.
Nguyễn Dạ Sênh lặng lẽ quay lại nhìn nàng thì thấy bộ dạng nàng đang ngồi không khác gì cái cọc gỗ không hiểu phong tình, trong lòng vừa tức vừa buồn cười, nói: "Tôi nói cô phải tận dụng thời gian đấy, bây giờ tôi thay đồ nên đưa lưng về phía cô, nhưng tới lúc tôi thay xong thì không chắc."
Hề Mặc nghe xong, lập tức đứng phăng dậy, vội vàng cởi đồ trêи người, lấy một tốc độ thay quần áo nhanh nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/1005287/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.