Hề Mặc tiếp tục chịu đựng đau đầu, nhẹ nhàng, nhã nhặn từ chối: "Gỡ nó xuống sẽ rất mất thời gian, tổ quay còn đang đợi tôi trở lại, nếu như chậm trễ sẽ không tốt.”
Trầm Khinh Biệt nghe nàng nói vậy, thấy cũng đúng, nhìn về phía trước cảm thấy sốt ruột thay nàng nói: “Vậy tôi đây không làm cô chậm trễ thời gian nữa. Cô đi nhanh đi a. Đúng rồi, chắc cô là người của tổ phim Tuy Đình rồi, tôi nghe nói tối nay ở đây chỉ có tổ Tuy Đình quay thôi.”
Hề Mặc không nghĩ tới lương tâm cô ấy đã trổi dậy, cuối cùng cũng không còn hỏi đông hỏi tây nữa, nàng như nhận được đại xá, trêи mặt bình tĩnh nói: “Tôi ở tổ phim Tuy Đình.”
Trầm Khinh Biệt vui mừng nói: "Được rồi, vậy cô đi trước a, bye bye."
"Bye bye."
Rốt cuộc cũng nghe cô ấy nói xong rồi, Hề Mặc không dám bước nhanh để rời khỏi, hiện tại trong mắt Trầm Khinh Biệt, nàng là một người thị lực có vấn đề nghiêm trọng, lại không đeo kính áp tròng, đi đường tất nhiên sẽ không thuận tiện như người bình thường, mà sẽ sợ đụng phải chướng ngại trêи đường do không nhìn thấy rõ vì vậy phải rất cẩn thận, cho nên nàng bây giờ đang nhập vai vào một người có vấn đề về mắt, híp mắt lại đi đường rất thận trọng.
Trầm Khinh Biệt dõi theo Hề Mặc rời đi, lúc này mới xoay người lại, kết quả vừa quay sang thì đối mặt với thần sắc một lời khó tả của Úc An.
Mặt Úc An khó hiểu, hỏi cô: "Chị đã chào với cô, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/1005257/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.