Nhan Thính Hoan không thấy thẹn, đừng hỏi chuyện dầu thuốc là chuyện gì, dù sao thì cô biết rõ Nguyễn Dạ Sênh và Hề Mặc hiểu hết đấy, chẳng những hiểu, trêи mặt của hai người họ bây giờ nếu chỉ dùng một lời để diễn tả thì khó nói hết lắm.
Phùng Đường Đường lại không hiểu, lay lay Nhan Thính Hoan hỏi nguyên do, Nhan Thính Hoan thì đang suy nghĩ muốn pha trò, Phùng Đường Đường lại không phải loại người sẽ truy hỏi vấn đề cho đến cùng cho nên thấy Nhan Thính Hoan không nói gì, cô không tính tiếp tục, im lặng chấp nhận, tiếp tục không hiểu rõ chuyện gì.
"Lát nữa tôi phải đi rồi, trái cây còn rất nhiều, hai người có muốn ăn hay không?" Nguyễn Dạ Sênh hỏi.
Nhan Thính Hoan thì khoát khoát tay, còn Phùng Đường Đường vội vàng nói: "Em ăn."
Nguyễn Dạ Sênh biết rõ tính cách của cô.
Phùng Đường Đường rất tiết kiệm, lần này đến bệnh viện để chăm sóc Hề Mặc, cô vẫn cho rằng mình đang chăm sóc Nguyễn Nguyễn, nhất định là tự móc tiền túi ra để mua đống trái cây này, cho nên lúc rửa trái cây rồi cắt gọt đều rất trân trọng, đoán chừng là không đành lòng ăn trước đợi cho Nguyễn Nguyễn ăn xong rồi mới ăn, nếu như để cậu ấy ăn đồ ăn còn dư, mà còn phải đi rửa lại, không được như vậy đau lòng chết được. Nguyễn Dạ Sênh nghĩ vậy, ăn xong trái cây rồi sau đó dùng màng bao giữ trái cho trái cây được tươi sạch, tránh cho Phùng Đường Đường ăn đồ không tươi ngon.
Nguyễn Dạ Sênh nhìn Phùng Đường Đường đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-doi-anh-hau/1005250/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.