Tình Nhi càng thêm kiên định quyết tâm không thể cho gả cho chuột, nhưng đến tột cùng phải làm như thế nào, trong lòng nàng còn chưa rõ.
Bất quá, đầu tiên, nàng tất biết rõ ràng, hiện tại con chuột kia cùng đóa Tiểu Bạch hoa đến tột cùng có hay không thông đồng ở cùng một nơi, nhưng nàng là một cách cách căn bản bên ngoài cung không có thế lực, nên chỉ có thể tự mình ra khỏi cung xem xét, bọn họ thông đồng ở một cái tửu lâu gọi là gì a, nga, kêu Long Nguyên lâu. Tình Nhi cân nhắc định làm thế nào để nói chuyện này với lão Phật gia, đúng lúc Càn Long dẫn tiểu bánh bao đến Từ Trữ cung thỉnh an lão Phật gia, Càn Long nói muốn dẫn tiểu bánh bao ra cung, Tình Nhi vừa nghe, vui vẻ, đây không phải là ngủ gà ngủ gật còn có người tặng gối đầu sao, Tình Nhi để lộ biểu tình khát vọng nhìn lão Phật gia, như truyền đạt ý “Ta cũng muốn ra cung ngoạn”, lão Phật gia bị ánh mắt trong suốt của nàng nhìn đến chói loà, tưởng tượng đứa nhỏ này ở Ngũ Thái sơn bồi mình thanh tâm quả dục, tâm thanh tịnh hơn nửa năm liền mềm lòng, dù sao cũng đang ở tuổi thanh xuân, có sức sống là chuyện tốt, vì thế gật đầu ứng.
Đi khỏi Từ Trữ cung, vài người thay đổi phục sức bình dân, ra ngoài hoàng cung, tiểu bánh bao nhìn thấy bộ dáng Tình Nhi “Hương ba lão vào thành” (lão già nhà quê vào thành) nghĩ đã cười. Thân là làm nghề giữ Hồng Liên hỏa, Hồng Liên quản lí việc luân hồi sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-y-chi-tien-ca-ca/1456421/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.