Ban đêm Minh Nguyệt, Thể Hà hầu hạ Tiểu Yến Tử ngủ. Tiểu Yến Tử nằm mơ, trong mộng Tử Vi vẻ mặt tái nhợt, khuôn mặt dữ tợn, nắm lấy cổ nàng lay, “Tiểu Yến Tử, ngươi vì cái gì muốn gạt ta? Vì cái gì muốn cướp phụ thân ta? Cách cách là vị trí của ta...... Là của ta......”
Tiểu Yến Tử cố gắng giải thích, “Tử Vi...... Tử Vi, ta không phải cố ý, ta chỉ là không kìm lòng được, ta...... Ta sẽ cùng hoàng a mã nói rõ ràng, đem danh phận cách cách cho ngươi......” Tiểu Yến Tử thở không nổi, cố gắng giãy dụa. Chỉ nghe một tiếng “bịch”, Tiểu Yến Tử từ trên giường té xuống, quăng người ngã chổng vó.
“Cách cách, người không sao chứ?” Nghe thấy trong phòng có động tĩnh, ngủ ở gian ngoài Minh Nguyệt, Thể Hà tùy tiện bộ áo phục vội chạy vào xem xét.
Tiểu Yến Tử sờ sờ cái ót, nhe răng trợn mắt (mụ mụ: vốn liền choáng váng, hiện tại hẳn là càng ngốc đi),“Ta không sao...... Không có việc gì.”
Đỡ Tiểu Yến Tử lên giường ngồi xong, Minh Nguyệt cùng Thể Hà quỳ gối bên giường, “Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ không hầu hạ tốt cách cách!”
“Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?” Bên ngoài Tiểu Đặng Tử, Tiểu Trác Tử nghe thấy thanh âm liền tiến vào. Gặp Minh Nguyệt, Thể Hà quỳ, hai người lập tức quỳ xuống, “Nô tài đến chậm, nô tài đáng chết!”
Tiểu Yến Tử nghe bọn hắn nói liền đứng dậy, “Cái gì mà nô tỳ, nô tài, về sau không được gọi thế, phải kêu ‘ ta ’, Sấu Phương Trai từ hôm nay trở đi sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-y-chi-tien-ca-ca/1456408/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.