Trên đường lên kinh thành, Lăng Tông vuốt ve ngọc bàn long khắc chữ “Thất” vẻ mặt buồn bực, nhớ lại lời dặn của lão sư phụ vào đêm trước khi đi 1 ngày.
“Tiểu tử ngươi tên là Ái Tân Giác La Vĩnh Tông…” nói đến đây ngữ khí hắn ngừng một chút, Lăng Tông không giờ là Vĩnh Tông, vẻ mặt biểu tình như bị sét đánh, cái gọi là “đại gia đình giàu có” chính là hoàng thất Ái Tân Giác La, thật không tin được…
“Cha ngươi chính là hoàng đế Đại Thanh, Càn Long” thiên a —— Chẳng phải trong lịch sử thất hoàng tử Vĩnh Tông mắc bệnh đậu mùa nên đã chết lúc 2 tuổi đó sao?
” Lão phu cứu ngươi khi thấy bệnh trạng ngươi có điều giống đậu mùa…” Vậy không phải bệnh đậu mùa, chứ ai lại hại một oa nhi mới 2 tuổi?
” Nương ngươi thuyết phục cha ngươi đem ngươi giao cho ta...” Nương, Hiếu Hiền hoàng hậu sao? Nghe đến đó hắn nghi hoặc,”Nói, vì sao ngươi có thể vào cung? Và nương ta vì cái gì lại tin tưởng ngươi?
Lão sư phụ hướng mũi lên trời mà rằng” Sư phụ ngươi là ai chứ? Đường đường là y tiên a!”
Hắn nhìn sư phụ một cái tỏ ra không tin. Lão nhân thở dài, xem ra đời này chắc không được nhìn thấy vẻ mặt sùng bái mình của tiểu tử kia “Này y tiên không phải là cái danh hão, đây là loại dược tốt nhất cốc, thiên hạ nhiều người muốn có loại dược xuất từ vương cốc này, các loại dược khác cùng dược vương cốc còn kém xa.”
Thiệt hay giả? Thật không nhìn ra được!
” Thuốc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-y-chi-tien-ca-ca/1456388/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.