Cung Càn Ninh, nơi ở của Hoàng hậu nương nương Thanh triều, quả nhiên Hoàng Hậu bảo Hàm Yên đến thỉnh an, đâu có ý tốt gì, đúng là lai giả bất thiện, để nàng cứ thế đứng đợi tận ba canh giờ. Hàm Yên mới xuyên đến đây, vốn chưa quen với đôi giày đế cao của cổ đại, chỉ đứng một lát đã thấy chân rã rời như sắp gãy đến nơi, lại đứng dưới ánh nắng chói chang, mồ hôi từng giọt từng giọt ướt đẫm cả trán, đến lúc nàng sắp không chịu được nữa, cũng có tì nữ bước ra mời nàng vào trong. 
Bước vào chính điện cung Càn Ninh, Hàm Yên lập tức theo quy củ quỳ xuống thỉnh an với Hoàng Hậu. Bà ta dường như không nghe thấy gì cả, cùng Dung ma ma nói chuyện, Hàm Yên liền đoán được lần làm khó tiếp theo lại đến nữa rồi, cúi đầu nhắm chặt mắt, cố gắng bình ổn tâm trí, tự nhắc nhở bản thân: “Đây là cổ đại, không phải là xã hội hiện đại, không có mấy thứ bình quyền, công bằng, phải chịu đựng, phải chịu đựng, rồi mọi thứ tất sẽ qua”. Khoảng hai nén nhang thời gian, Hoàng Hậu rốt cuộc lên tiếng: 
- Hàm Yên cách cách đã đến rồi sao? Ta trước giờ quá sơ suất bỏ quên con, con đừng nên để trong lòng, hôm qua nhìn thấy con đã thấy yêu thích nên muốn con thường xuyên đến cùng ta trò chuyện. Mau, mau đến cùng ta uống trà. 
Hoàng Hậu đã nói như vậy, theo lễ nghi Hàm Yên phải bước lên rót trà, dâng trà cho Hoàng Hậu, bà ta làm sao có thể dễ dàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-tu-vy/2604704/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.