Đứng một bên quan sát, đám người Nhĩ Thái lo lắng chạy đến, Hàm Yên rốt cuộc không giữ được dây cương nữa bị hất té khỏi ngựa, nhắm chặt hai mắt chờ đợi đau đớn đến, xem ra hôm nay nàng phải đo đất một phen rồi. Tuy nhiên, điều nàng lo sợ đã không xảy ra, nàng rơi vào một vòng tay quen thuộc, Nhĩ Thái kịp thời nhảy lên ôm lấy Hàm Yên, quay vài vòng trên không trung, hai đôi mắt nhìn nhau chứa tình cảm nồng nàn. Trong lúc đó, Nhĩ Khang và Vĩnh Kỳ đã kìm được con ngựa lại, Hàm Yên dùng lực đâm không lớn nên việc này cũng khá dễ dàng. Tiểu Yến Tử vội vàng chạy tới kéo Hàm Yên đã phá vỡ cảnh hai người họ chăm chú nhìn nhau, gấp gáp hỏi han: 
- Hàm Yên, muội sao rồi? Có sao không? 
Tử Vy cũng lo lắng không kém hỏi: 
- Có bị thương ở đâu không, Hàm Yên? Hàm Yên? 
Khi Hàm Yên quyết định dùng cách này, đã có tâm lý chuẩn bị nhưng vẫn bị chấn kinh, đầu óc quay cuồng, sắc mặt trắng bệch, lại vẫn không muốn mọi người lo lắng, mỉm cười yếu ớt, nhẹ nhàng đáp lại: 
- Muội không sao cả. 
Chứng kiến mọi chuyện, Trại Á cũng kinh hãi, nhảy vội xuống ngựa, chạy đến bên người của Hàm Yên, lo lắng hỏi: 
- Hàm Yên, sao ngươi lại liều mạng như vậy, thực sự không sao chứ? 
Vẫn còn chút chóng mặt, đứng một lát mới đỡ hơn nhiều, Hàm Yên nắm lấy tay của Trại Á nói: 
- Thực sự không sao mà. Trại Á cách cách, ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-tu-vy/2604679/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.