Thấy vẻ mặt của Hàm Yên có chút tái nhợt, Nhĩ Thái quan tâm hỏi: 
- Hàm Yên, nàng có sao không? Sao sắc mặt vẫn không tốt thế? 
- Đúng vậy, lẽ nào muội đâm kim quá tay … - Cũng nhìn thấy vẻ mặt không tốt của Hàm Yên, Tiểu Yến Tử nhất thời nôn nóng nói lỡ lời, đợi tới khi phát hiện liền vội ngậm chặt miệng, đưa mắt áy náy nhìn Hàm Yên. 
Tuy Tiểu Yến Tử đã dừng lại nhưng Nhĩ Thái vẫn bắt được điểm mấu chốt: 
- Đâm kim gì? Hàm Yên, nàng nói thật cho ta biết, rốt cuộc có chuyện gì, nàng đã làm gì? 
Hàm Yên không muốn nói chính là sợ Nhĩ Thái lo lắng nhưng giờ đã không gạt được nữa, đành nói sự thật: 
- Hôm qua Thái Hậu và Hoàng Hậu bất ngờ đến đây, ắt hẳn nhận được tin tức muốn đến bắt lỗi chúng ta, chúng ta không cách nào giải thích càng không thể nói ra chuyện của Hàm Hương được. Vì thế ta nghĩ ra cách, dùng ngân châm tạm thời che tâm mạch lại – Nhĩ Thái lẳng lặng nhìn nàng, có điều tròng mắt càng lúc càng u ám, ánh nến chiếu vào hai đồng tử đôi mắt mỗi lúc mỗi đáng sợ, làm cho Hàm Yên có chút chột dạ, thanh âm càng lúc càng nhỏ - Ta…Ta chỉ là bất đắc dĩ thôi, nếu không chúng ta không ai tránh được bị phạt. 
- Nhưng ta thà bị phạt cũng không muốn nàng bị tổn thương dù chỉ một chút. Nàng xem nàng đem bản thân thành ra như thế, lòng ta đau đớn như thế nào nàng không hiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoan-chau-tu-vy/2604670/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.