Tịnh Kỳ nằm một lát thì chút sức đã trở lại. Cô mở mắt quan sát mọi thứ xung quanh, đây là tầng ba khách sạn. Không biết Phong Bác Thần đi đâu rồi, cô cố gắng ngồi dậy nhưng không được.
Đúng lúc này, Phong Bác Thần đã quay trở lại, Tịnh Kỳ vội vàng nhắm mắt lại. Phong Bác Thần đi đến bên cạnh giường nhìn gương mặt nhỏ tinh tế kia. Anh không muốn làm vậy nhưng anh không muốn để mất cô. Anh cúi người yêu thương vuốt ve lên trán Tịnh Kỳ.
Anh chưa từng nghĩ có một ngày cô sẽ dịu dàng nằm trong vòng tay anh như vậy. Phong Bác Thần thầm may mắn vì hôm đó đã đồng ý với Ninh Cẩm. Hóa ra sau khi về nước, cô ta đã lén liên lạc với anh. Thuyết phục anh rằng Tịnh Kỳ là bị ép buộc, nói cho anh biết con người thật của Hoài Cẩm Nam.
Cho nên họ mới có cuộc gặp mặt ở Vọng Thư Lâu nhưng thật may mắn hôm đó họ không hề chạm mặt đám người Hoài Cẩm Nam.
Thực ra, Phong Bác Thần anh hoàn toàn có thể tự kiểm chứng những lời cô ta nói nhưng anh lại lựa chọn muốn tin tưởng. Anh sợ cô thực sự không còn thích anh nữa, không còn quan tâm đến anh.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Phong Bác Thần trở nên âm trầm, ám chút tình dục. Cúi người muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng đồng thời đôi tay từ từ men xuống eo của cô, Tịnh Kỳ vội vàng mở mắt.
Phong Bác Thần bất ngờ đối diện với đôi mắt của cô, anh nhìn thấy bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2792167/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.