"Manh Manh" Hoài Cẩm Nam nhìn Tịnh Kỳ, mấy ngày không gặp làm anh nhớ cô muốn chết.
Tịnh Kỳ phản ứng lại, hai người này cùng nhau đi công tác. Có phải cô thật buồn cười hay không, chạy đến tận đây để đón hai người. Tịnh Kỳ nở nụ cười, trong đó không giấu được sự khinh thường dành cho Hoài Cẩm Nam.
"Hoài tổng, cô Nghiên" Lấy lại bình tĩnh, cô liền nở nụ cười thương nghiệp vốn có.
Hoài Cẩm Nam thấy vậy liền nhíu mày, anh ghét cô lúc này. Nghiên Dương cũng lấy lại tinh thần cô bám vào vai Hoài Cẩm Nam, trong đầu lại là vô vàn suy nghĩ nhưng cô chắc chắn Tịnh Kỳ sẽ không biết người lấy trộm tài khoản là cô nên cũng bình tĩnh hơn.
"Tịnh Kỳ, cậu đến đây làm gì vậy?" Cô ta không hề biết Tịnh Kỳ chính là vị hôn thê trong lời kể của mẹ Hoài Cẩm Nam.
Tịnh Kỳ không nói gì mà chỉ nhìn Hoài Cẩm Nam. Anh biết cô khó chịu, bỏ tay Nghiên Dương ra, kéo tay cô.
"Anh Cẩm Nam."
"Cẩm Nam" Nghiên Dương nhìn hai người rời đi đành ở phía sau gọi nhưng trợ lý Trần đã chặn cô lại. Cô ta nhìn bóng lứng hai người mà dậm chân.
Bỗng nghĩ đến gì đó, cô ta quay sang nhìn trợ lý Trần.
"Tịnh Kỳ là vị hôn thê của anh Cẩm Nam." Giọng điệu chắc chắn, mang theo chút nghiến răng nghiến lợi.
Trợ lý Trần gật đầu, sau đó cô hỏi thêm nhưng anh ta không nói gì thêm nên Nghiên Dương đành thôi.
Còn bên này Hoài Cẩm Nam đưa Tịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2792161/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.