Hoài Cẩm Nam mặt lạnh nhìn Nghiên Dương, mọi việc đều do cô ta tự chọn, đến khi không thành công lại đổ lỗi cho người khác, thật buồn cười!
Nghiên Dương thấy anh ung dung như vậy, càng bực tức hơn. Cô ta căm ghét nhìn về phía anh, nếu đã như vậy thì đừng trách tôi. Nghiên Dương ngoan độc nghĩ.
Quyết định như vậy, cô ta liền đứng dậy rời đi.
Hoài Cẩm Nam nhìn bóng lưng của Nghiên Dương, rơi vào trầm tư. Xem ra người phụ này vẫn còn bí mật gì đó cất giấu.
Bạch Doanh Trần sau khi vào nhà giam lại có vẻ rất thoải mái. Hắn ta không còn cần đau đầu vì Bạch gia nữa nhưng hắn vẫn còn tiếc nuối, hắn chưa báo thù được cho mẹ mình.
Nhớ năm đó mẹ anh ta vì tiếp cận Hoài Cận ngôn, giúp đỡ gia tộc mà bị Bạch Mộ lợi dụng, hãm hãi dẫn đến cả cuộc đời của bà toàn là đau thương.
Nhìn bức tường trắng xóa trước mặt, Bạch Doanh Trần nhớ đến một buổi tối của nhiều năm về trước.
Bạch gia, hai năm năm về trước.
Bạch Doanh Trần từ phòng ngủ chạy tới phòng khách, quả nhiên thấy ba mẹ đang đứng giằng co không ai nói với ai lời nào.
Mai Nhược Đồng đưa lưng về phía anh: “Ly hôn, Bạch Mộ cầu xin anh ly hôn cùng tôi đi.” Bà ta không cách nào chịu đựng được nữa, vốn dĩ hôn nhân đã không như ý muốn, còn muốn ngày nào cũng nghẹn khuất nhìn chồng đi cùng người khác rồi về nhà nghi ngờ mình.
Bạch Mộ túm lấy tóc Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2792030/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.