“Tại sao họ lại biết cái thai của Ninh Cẩm là giả? Rõ ràng ngoài ba người chúng ta không có ai?” Phương Uyển cau mày nhìn về phía Ninh Cẩm.
“Là Tịnh Kỳ.” Ninh Cẩm nghiến răng nói.
Ninh Bân và Phương Uyển nhìn về phía Ninh Cẩm, cô liền kể cho họ nghe chuyện hôm qua. Phương Uyển đặt mạnh cốc trà xuống mặt bàn.
“Ông thấy cháu gái yêu quý của mình chưa?” Bà Phương quát vào mặt chồng mình.
Ninh Bân cúi đầu trầm ngâm thưởng thức tách trà, ông ta không nghĩ cháu mình sẽ làm vậy. Con bé là người thẳng thắn, tốt bụng và đối xử với người nhà rất tử tế.
“Ông nói gì đi?”
“Tôi tin con bé không làm vậy.”
“Ba… ba không tin con sao?” Ninh Cẩm trợn mắt, không ngờ ba lại không tin cô, người ba luôn yêu quý cô thế mà lại không tin cô.
“Chuyện này để tôi nghĩ lại đã.” Ninh Bân quay người đi lên lầu, Phương Uyển và Ninh Cẩm thấy thái độ của ông bực mình quay mặt đi.
Mà nhà họ Tịnh lúc này lại đang diễn ra cuộc họp gia đình sau cuộc gọi từ ông nội nhà họ Hoài. Ba mẹ Tịnh ngồi cùng nhau bên ghế sô pha dài. Ba Tịnh dáng người tầm 1m70, tầm khoảng 45 tuổi, tuy không còn trẻ nhưng không khó để nhận ra khi còn trẻ ông là một người rất đẹp trai. Gương mặt nghiêm nghị, mang theo sự trầm ổn của năm tháng. Còn mẹ Tịnh mặc bà mặc váy màu xanh, ưu nhã ngồi bên cạnh chồng. Tịnh Kỳ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoai-tong-anh-tranh-ra/2791972/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.